Thứ Ba, 29 tháng 12, 2020

9. NGUỘI ĐỨC TIN NƠI QUYỀN PHÁP THÌ LÚC NÀO CŨNG VẤT VẢ, ÂU LO / Tìm Hiểu Thánh Truyền Trung Hưng - Năm Canh Tý (1960)

 

9. NGUI ĐC TIN NƠI QUYN PHÁP THÌ LÚC NÀO CŨNG VT VẢ, ÂU LO

Trung Hưng Bửu Tòa (Đà Nẵng)

ngày 25-3 Canh Tý (Thứ Tư 20-4-1960)

THI

TRN ai ([1]) mới biết nghĩ xa gần

ĐẠO đức còn bền mới khỏe thân

QUANG điển chan hòa tình ấm áp

Giáng thăng tuần tự nấy ([2]) hồng ân.

Lão chào chư Thiên ân đàn nội.([3]) C đệ an vị. Lão có ít lời.

Từ lâu, toàn chư đạo tâm đã đặt mình trong ân điển, ngày tháng yên lành, tất cả mọi việc khó khăn đều làm xong, mặc dù phải đôi trở ngại. Làm không mỏi, không chán là nhờ ở đức tin, quyền pháp trọn trao, sứ mạng về mình. Nhưng rồi giờ phút này dòm lại trong hàng ngũ đạo tâm còn được mấy người mà trong đó Thiên ân cũng nguội tình phổ độ.

Ôi! Sức người còn có thể chống đông dẹp tây, xây thành đắp lũy; tài người còn đủ tháo vát, xoay xở mưu toan thì người bao giờ chịu tùy thuận một lẽ nào trên ([4]) sự khôn lanh trong đầu não.([5])

Khoa học ngày càng tiến bộ, tiến bộ phi thường, đem tâm tư đầu não sức người khám phá các lẽ huyền vi của vũ trụ. Chìa khóa bí mật mở các then chốt trong bầu càn khôn không còn nơi thiên không Tạo Hóa,([6]) mà đã ở vào tay người.

Khoa học còn có thể vá trời, tạo người, đem người từ quả cầu này sang quả cầu nọ. Các nhà bác học còn nghĩ rồi đây họ sẽ di cư loài người lên cung trăng hay lên ở các cõi trời, tạo dựng một cuộc đời thần tiên. Sự đi lại giao thông giữa các ngôi tinh cầu ([7]) như đường đi chợ trong xóm. Khoa học còn dự định mọi phương tiện cung ứng cho loài người. Nên nhiều người cũng thấy không cần tu làm Tiên, cũng được đắc đạo không khó gì.

Nhưng than ôi! Thế giới loài người đã cực khôn ngoan, lẽ tất nhiên sắp đến ngày tàn tạ.

Thượng Đế không bao giờ cho phép loài người kiêu ngạo làm chủ bầu vũ trụ bao la. Vì trong vũ trụ còn biết bao siêu đẳng Thần Tiên, cơ mầu nhiệm, dễ chi ai khoát ([8]) hết được các bức màn bí mật.

Đã khôn ngoan mà biết thần phục thờ kỉnh Đấng Cha thiên thượng ([9]) ca muôn loài thì quyền pháp đó được thay Trời mà an bài cho trăm họ.

Ngặt,([10]) khôn ngoan rồi tự nói trên đầu không ai, mới đem lòng kiêu ngạo. Kiêu ngạo cùng Trời, thật đáng ghê sợ! Bởi vậy, loài người còn chút thế lực nào, họ cũng tự mãn.([11]) Đến khi nào cùng khốn, bại liệt rồi họ mới cầu xin van vái, tin sức Trời.([12])

Quyền pháp ấy từ xưa nay cảm hóa loài người là để cho người cùng đường rồi trở lại. Mà khi đi xa khỏi Thiên Sứ, Thiên Thần, giờ phút sống phải chịu phập phồng lo sợ, không hề bình an. Thật vậy, chư hướng đạo đã nguội đức tin nơi quyền pháp thì lúc nào cũng vất vả, âu lo.([13])

Vậy, Lão ghé về đây là nhân dịp tuần du ([14]) phổ hóa ([15]) thiện duyên.([16]) Nghe mời không thấy chư Tiên,([17]) Lão mượn cơ để đôi lời gọi tình trước nghĩa xưa, đôi điều nhắc nhở.

Xây dựng một Hội Thánh phải ở cả lòng giác ngộ, rất nhiều công phu.([18]) Lòng ấy, lúc nào người hướng đạo cũng thiết tha bồi dưỡng, không một chút lỗi lầm, sơ sót để làm mô phạm([19]) cho toàn đạo xa gần.

Người hướng đạo ngồi một chỗ mà đức khắp đó đây, mọi người sống trong yên lành trật tự. Lời nói việc làm người hướng đạo đều là khuôn phép cho trăm họ giữ gìn. Nét mặt trầm tĩnh thuần hòa, ám ảnh ([20]) cả lòng người, lúc nào [lòng người] cũng tương tư ([21]) cảm mến. Nên xây dựng Hội Thánh là đặt một khu cơ ([22]) quyền pháp trung ương làm động lực cho bao nhiêu tâm hồn quy theo lẽ phải.

(. . .)

Nếu một Hội Thánh trên không trên, dưới không dưới, quyền pháp chẳng biết về ai, mà ai cũng quyền pháp, rồi nhân sinh lờn dể,([23]) và cũng chẳng biết đâu là phương hướng đi về. Vậy cuộc cải tổ ngày tới đây, nói vậy chứ không có gì mà gọi là thay [đổi] c.

Dầu muốn dầu không, sứ mạng ở Tri đã đặt vào đây, không bắt buộc ai nhưng không ai trái được và theo ý muốn ngoài quyền pháp mà được.

Hội Thánh phải có ngày khô khan, ngơ ngác.([24]) Có khô khan, ngơ ngác rồi mới tìm lại những phút êm đềm, tìm về nơi đầu tiên mà mình sống trong lòng đạo pháp.

Vì vậy mà hôm nay cũng là một dịp tốt để cho Hội Thánh đủ ngày giờ rửa ráy thánh hình, đủ phương tiện cho người Thiên ân sau này đương vi ([25]) sứ mạng.

Người Thiên ân nào trong giai đoạn này bị rẻ rúng ([26]) thì nên ẩn mình mà tu học, bồi bổ tâm pháp tinh thần để đức đủ trí đầy, mối tương quan được nối; rồi sẽ ra lèo lái thuyền từ, mở đường tận độ.

Dù lúc này có làm cũng thiếu sức mà ngọc cát không phân.([27]) Nếu ai xin thì cho, giành thì nhượng. Mọi việc đến sau, tất cả về sau sẽ thấy.

Lão cũng ghé về nói qua đôi việc và mừng chúc Thiên ân trưởng thành quyền pháp. Mừng quý em tâm đạo được viên dung ([28]) thì sứ mạng sau này và ngày nay có gì thay đổi, bình tĩnh làm sứ mạng, điển quang còn ngự. Lo âu, bối rối thì thánh đức xa lìa. Vì vậy, người sống trong quyền pháp thì được bình yên, kẻ sống trong tà thần thì lúc nào cũng phập phồng lo sợ. Muốn đừng có gì lo sợ nữa thì xây dựng cho được quyền pháp mạnh mẽ.

Có đức tin, khi gọi, cần hy sinh bằng cách nào, người hy sinh vui sướng, thấy sự hy sinh cũng hân hoan tận tụy.

Nếu đức tin yếu, lệnh ban xuống không thi hành. Không thi hành là nghịch chống mà làm đầu ([29]) cho muôn người nghịch chống, là quyền đạo hết mạnh, cơ cứu chuộc đã bị xa lánh vậy.

Thôi, Lão chào chư đệ.



([1]) trần ai 塵埃 (dust; fig., hardship): Bụi bặm; nghĩa bóng là gian khổ, vất vả.

([2]) nấy (bestowing sth): [cổ] Ban cho, trao cho.

([3]) đàn nội 壇内 (at the seance): Trong đàn cầu cơ.

([4]) trên (beyond): Hơn, trội hơn.

([5]) Câu này ý nói: Con người ỷ tài sức và lý trí khôn lanh của mình, không chấp nhận có Trời hiện hữu. [Xem thêm chú thích (27), bài 7, lời răn của Đức Ngô Cao Đại Tiên và Thánh tông đồ Phao-lô.]

([6]) thiên không 天空 (sky): Bầu trời. thiên không Tạo Hóa 天空造化 (the Creator in heaven): Đấng Tạo Hóa trên trời.

([7]) tinh cầu 星球 (celestial body, heavenly body): Thiên thể 天體, như hành tinh 行星 (planet), như vệ tinh 衛星 (satellite), v.v… Mặt trăng là vệ tinh của trái đất; trái đất là một hành tinh.

([8]) khoát: Vén (tấm màn) ra (raising the curtain, or lifting it, or pulling it aside). – khoát hết được các bức màn bí mật: revealing the secret completely.

([9]) Cha thiên thượng (Heavenly Father, Father in heaven): Thiên thượng đích Phụ 天上的父, Cha trên trời, Trời Cha.

([10]) ngặt (unfortunate to say): Khổ nỗi, khốn nỗi.

([11]) tự mãn 自滿 (complacent, self-satisfied): Cho rằng mình đầy đủ, không còn cần thêm gì nữa.

([12]) Đoạn này giải thích câu mở đầu bài thơ xưng danh: Trần ai mới biết nghĩ xa gần.

([13]) Mượn các chữ in đậm tạm đặt nhan đề cho bài thánh giáo này.

([14]) tuần du 巡遊 (cruising): Đi xem xét tình hình các nơi.

([15]) phổ hóa 普化 (converting lots of people to self-cultivation): Hóa độ rộng rãi, phổ độ, đưa nhiều người vào đường tu hành.

([16]) thiện duyên 善緣: Người có duyên lành để được Ơn Trên dìu dắt vào đường tu hành.

([17]) Nghe mời không thấy chư Tiên: Nghe các vị hướng đạo than thở lập đàn mà không có Tiên giáng cơ.

([18]) công phu 功夫, 工夫 (skill and long-time effort): Sự khéo léo và công sức khó nhọc trong thời gian dài. Cùng nghĩa công trình.

([19]) mô phạm 模範 (model, example): Gương mẫu.

([20]) ám ảnh (unceasingly influencing): Ảnh hưởng không dứt.

([21]) tương tư 相思 (thinking of, remembering): Nhớ đến nhau.

([22]) khu cơ (xu cơ 樞機: place of the greatest importance): Chỗ quan trọng nhất. – khu cơ quyền pháp trung ương (trung ương pháp quyền xu cơ 中央法權樞機: the most important place of the central dharma power): Chỗ quan trọng nhất nắm quyền pháp trung ương.

([23]) lờn dể (contemptuous): Coi thường, không kính trọng.

([24]) khô khan, ngơ ngác: Vì thiếu ân điển soi dẫn, mất đường thông công với các Đấng thiêng liêng.

([25]) đương vi 當為 (assuming, undertaking): Nhận lấy, gánh vác, đảm đương.

([26]) Vì hạnh tu kém nên đánh mất uy tín trước đạo hữu.

([27]) ngọc cát không phân (jade and sand, ie., good and bad, are not differentiated): Tốt xấu lẫn lộn, đúng sai không phân biệt rõ ràng.

([28]) viên dung 圓融 (perfect harmony among all differences): Hòa hài mọi khác biệt một cách hoàn hảo. Bậc đạt đạo thấy được phiền não là bồ đề, sanh tử là niết bàn, trần gian là tịnh độ… Đó là tâm viên dung.

([29]) làm đầu (being the first who sets a bad example): Làm người khởi xướng (đầu têu, đầu trò) việc sai trái cho kẻ khác bắt chước.


HUỆ KHẢI chú thích - LÊ ANH MINH hiệu đính