3. CÁI
NHÂN THANH KHIẾT
THÌ CÁI QUẢ TRONG LÀNH
Trung Hưng Bửu Tòa (Đà Nẵng)
ngày 20-01 Canh Tý (Thứ Ba 16-02-1960)
THI
THÀNH tâm chờ đợi Thánh Thiên Đồ ([1])
HOÀNG Phụ từ bi có nỡ mô ([2])
BỔN đạo đồng thanh ([3]) câu sám hối
CẢNH Trung Tông được vững cơ đồ.
Bản Thần trấn giữ nơi đây nghe
lời cầu thỉnh nên phụ bút([4]) báo tin. Chào chư
hiền một lòng vì Đạo.
Hôm nay các Thánh Thiên Đồ đã đến nơi Thiên môn ([5]) mấy ngày rồi để lòng
cầu xin cho sứ mạng Trung Tông được tròn chung
thủy với chương trình lập pháp của buổi trung hưng. Phương chi ([6]) nơi này đã được giàu
ơn tận độ mà chẳng hết lòng sợ sệt, lo âu thì ma quỷ tài nào chẳng nhân cơ [hội] mà gây loạn. Dù sao, Thần
cũng thấy toàn bộ Trung Tông trước tạo được cái nhân thanh khiết thì
rồi cũng có cái quả trong lành.([7])
Con đường thuần túy đạo đức đã dẫn đưa muôn người vượt
qua danh sắc,([8]) dục vọng,([9]) cầu lấy cái an lành, an lành trong Thượng Đế, an lành trong lúc sống ở thế gian với món ăn bằng tinh thần đạo lý, khi về cõi thọ ([10]) chung trong khối từ bi.
Con đường ấy đã cho mọi người một ngôi vị xứng đáng,
danh giá trắng trong. Tưởng trên nét sử có nhiều dòng chữ
oai hùng làm châm ngôn hậu nhật ([11]) tụng niệm, làm khuôn
phép vạn thế ([12]) noi theo. Thế mà hôm nay, vì một lẽ nào đó mà quên lời các Thánh. Đáng tiếc lắm vậy!
Sự nghiệp trung hưng đâu
phải một việc [tầm] thường kẻ phàm nhân đảm đương ([13]) được, mà là một sứ mạng lớn lao chỉ người thánh
tâm, quân tử mới đủ tư cách đảm đương.
Tại Trung Tông này tuy không phải ròng là người ưu tú
thiện hạnh bồ tát, mà lắm
tay tài ba lý trí về thế gian, nhưng không thấu được lẽ
mầu vi của Đạo. Lý trí tài ba của người đời, hỏi xưa nay ai
đã làm nên việc gì để lại cho muôn người cùng hưởng?
Người Thiên ân thừa kế sự nghiệp, tự nhiệm ([14]) lấy sứ mạng cứu đời
mở Đạo, phải ở chỗ giác ngộ trong lòng, ở công phu tu tập
nhiều ngày, ở sự lấy thân hình thành pháp luật.([15]) Vậy ai là người đó
nên gắng lo cứu lấy vạn dân.
Ngày giờ qua, ngày giờ không trở lại. Thần hằng lui
tới nơi đây, được mục kiến ([16]) sự làm và lòng tu
của các Thiên sắc, cũng đáng cúi đầu kỉnh bái, nhưng có vị cũng đáng thương hại. Vì nơi họ có cả Thiên ân quyền
pháp, đâu dám khinh được mà có lỗi cùng Trời.
Vậy việc nội bộ, Thần chưa biết phải thế nào vì còn
chờ các Thánh Thiên Đồ cầu xin. Chỉ biết dù sao Hội Thánh Trung Tông lập được quyền pháp
trọn vẹn do chư Thiên Đồ hộ trì([17]) chánh pháp giáo hóa. Nhưng từ đây đi đến bình yên còn
phải trải qua đôi ba khúc đường quanh co, gai góc ([18]) lắm.
(...)
Mọi sự ở Thầy, ở sứ mạng. Dù sao cũng
trong một kỳ sát hạch,([19]) tuyển phong,([20]) rồi đâu vào đó. Duyên gì quả đó.
Khối Trung Tông Truyền Giáo sẽ lành mạnh
lại và còn kết hợp nhiều duyên sự tốt lành. Ráng tu. Ráng cầu nguyện. Mọi việc tự mình giải quyết lấy mình. Không một ai hay nơi nào đưa lại cả.
Vậy Bản Thần chỉ biết nhiêu đó, nói nhiêu đó. Chư hiền
cẩn thận chờ lệnh.
Bản Thần kiếu.
([1]) Thiên đồ 天徒 (Heaven’s
disciple): Học trò của Trời. – Thánh
Thiên Đồ: Học trò của Trời đã đắc quả Thánh.
([10]) cõi thọ (the realm of longevity): Cõi thiêng liêng hằng sống trên thượng giới
(the realm of holy eternity in heaven).