11. ƠN CỨU CHUỘC LẦN BA
Trung Hưng Bửu
Tòa (Đà Nẵng)
ngày 27-3 Canh Tý (Thứ Sáu 22-4-1960)
THI
Công
đầy quả đủ gặp minh sư
Lập chí tu
nên NGUYỄN VĨNH TỪ
Phổ Độ Lần Ba
quyền pháp trọn
Kẻ còn người
mất hãy ưu tư.
Chào
chư quý Thiên ân, chư đạo tâm nam nữ. Mời toàn thể an tọa.
PHÚ
Ơn cứu chuộc Lần Ba ([1]) Thầy đã
đến,
Thả thuyền từ đưa rước người
qua tới bến giải thoát linh hồn.
Đón hồng ân chờ ngày nhập
Thiên môn,([2])
Trường công quả mau nôn ([3]) để tay bồi đắp.
Quyền pháp đến, ai có duyên
mới gặp,
Sự đương vi ([4]) Thầy đã
sắp, toàn đạo gắng tranh công.
Làm, làm sao cho ai nấy được
cảm thông,
Ai ai
cũng sống trong đại đồng, chung khối tình thương mát mẻ.
Sung sướng nhứt được ấp yêu
trong lòng Mẹ,
Mặc phong ba, nào sờn mẻ đến
thân hình.
Hội Tam Kỳ ai cũng chứa sẵn
một lòng tin,
Ơn tái tạo ([5]) muôn
nghìn chứa chan trong thánh thể.
Có lòng tin thì có ngày phát
tuệ,
Có tin rồi, Thượng Đế sứ mạng
gắn, trao cho.([6])
Đã cho ai thành kỉnh hết lòng
lo,
Lo sớm lo
chiều để cho chóng hoàn thành sự nghiệp.
Sự nghiệp đó như khúc cầu muôn
nhịp,
Bắc liền qua sông suối để vầy
hiệp mối tình thân.
Để muôn đời không còn thấy họa
chia phân,
Để đồng đạo xa gần không cách
trở.
Sự nghiệp ấy
phải dày công mà phải đủ tay thầy thợ,
Cho vẻ vang rực rỡ cả vật chất
lẫn tinh thần,
Cho suốt thông lớn bé có trọng
phần.
Đừng tưởng chỉ có khôn lanh mà
trọn đủ.
Đại Đồng Xã là một công trình
tranh thủ,([7])
Xây nên hàng ngũ để cho đây đó
rập ràng.([8])
Tạo lập đời thịnh vượng là đạo
pháp mở mang,
Lòng giác ngộ mưu toan được
lợi mình lợi chúng.
Ôi! Toàn đạo phát tâm nhân, trí,
dũng,
Phải làm sao cho trúng, khỏi
khó nhọc muôn đời.
Gào thét lên, mau tránh nạn
vật đổi sao dời,([9])
Kéo ngược lại,
nay bước đời nên dừng chơn đo đắn kỹ.
Nhắm theo đây, có bản đồ Thầy
chỉ,
Tin nghe thì khỏi hối hận ăn
năn.
Bả lợi danh ([10]) lòng tham muốn cứ nhùng nhằng,([11])
Thân phận đó như bầy trăn đang
quấn riết.
Tất thảy sắc, thinh, hương là
mối dây oan nghiệt,
Chỉ có lòng hiểu biết mới phân
biệt được chánh tà.
Biệt phân rồi, ta phải cứu lấy
ta,
rồi cứu cả
trăm nhà, xe ([12]) nên mối tình săn đậm.
Nầy đạo hữu! Lóng tai nghe nghĩ
suy cho lắm,
muôn việc đời
cũng là một nắm tro tàn.
Sống giữa nhau thiếu thành
thật tương quan,
Thậm chí trong họ hàng, đem
ruột gan chia phanh,
hết tình cốt
nhục.
Đây kết luận việc đời buồn cho
đồng chủng,
khuyên đạo
tâm một bụng chiều sớm tu trì.
Hành đạo lo xây dựng uy nghi,
đâu đấy cửa
nhà ở ăn tuân y chương trình tân pháp.
Gây ý thức ở lòng người xa gần
cho phù hợp,
Tin mệnh Trời đóng góp chút
công phu.([13])
BÀI
Một
tu năm bảy cũng tu ([14])
Không tu khó
được ơn sâu đỡ đần
Bây giờ gặp hội Long Vân
Nhủ khuyên đâu đó ân cần tranh đua.
Chuyện đời mình có dầu
thua
Tinh thần quyền pháp dễ mua được lòng
Đại đồng sơ bộ làm xong
Cháu con thọ hưởng ân phong muôn đời.
Làm đi thì đẹp lòng
Trời
Lòng Trời được đẹp, thân người được yên
Yên rồi có pháp có quyền
Có công khai sáng có quyền khai cơ.
Có ngày được đón huyền
cơ
Có cơn bát loạn,([15]) Thầy chờ giải vây
Ai ai cũng hướng tin Thầy
Dầu cho có thiếu cũng đầy như ai.
Mọi việc trong chương trình Đại Đồng
Xã, Thầy đã vạch các nét đại cương để toàn đạo lựa lấy phần nào thích hợp theo
trình độ và hoàn cảnh mà thi thiết.
Trước hết là gieo bủa ý thức của
nó vào lòng toàn đạo để ai nấy có một quan niệm. Ý thức đã có ở lòng rồi là hạt
giống đại đồng có đất sống, có nơi gieo. Cây đại đồng mọc lên mỗi ngày mỗi lớn
và nhờ ở công phu chăm sóc của Ban Quản Quyền Trị Sự, các ngành Phổ Tế, Phước Thiện
luân chuyển thường xuyên, cây đại đồng mọc lên, đâm chồi nứt nhánh, loán ([16])
dần ở tâm địa con người, thì miếng đất kia không còn chứa những thứ gai gốc làm
gì. Cây đại đồng sum suê, mát mẻ lại có trái có bông thì lòng người còn nứt nở,([17]) vui mừng, lo gì giống đại đồng không
người tìm hỏi.
Ý thức có thì họ mới chịu về chùa
chầu lễ là lợi ích, đi họp hội là bổn phận, chia lo sớt khổ chung vui là nhiệm
vụ phải làm. Đạo hữu có quan niệm lành mạnh và giác ngộ thấu đáo thì họ mới xả
thân, xả phú cầu lấy đạo đức. Có biết đạo đức là quý báu thì họ mới giâm nó vào
lòng con cháu họ, vì họ sợ con cháu thiếu hạnh phúc sau nầy.
Nhưng trái lại, bấy lâu họ cũng thương
con nịnh cháu họ. Mặc dù là tu nhưng cũng cúm núm ([18]) cho con miếng thịt miếng huyết, con tôm
con cá để cho con ngon miệng béo thân, và để mặc con đùa con nghịch vừa với ý
con. Họ lại chọn rể giàu rể giỏi, quyền quý hơn mình mà gởi con vào trong ngục
trăm năm, không nghĩ con mình vào đó mất tu bỏ Đạo, nhốt chôn linh hồn muôn
kiếp mịt mờ. Ý đó là ý môn đăng hộ đối,([19]) so sánh bên ngoài, nào nghĩ thằng rể
mình có đạo, thằng chồng con mình có tu là vị hộ pháp linh hồn,([20]) con mình nhờ đó mà còn Đạo còn tu, mà
chỉ nghĩ người ấy có của có quyền, có danh có phận.
Ôi! Danh phận rồi cũng hư, của
quyền rồi cũng mất, chỉ có đạo đức là còn, mà mấy ai chọn rể lựa dâu, gây mầm
đạo hạnh tương lai, xây đắp thịnh vượng.
Họ không ngó xa là vì họ chưa có
một ý thức tội phước hơn kém hai mặt. Còn con gái, con trai họ cũng chưa ý thức
lâu dài. Nó chỉ ngó nhau trên bằng cấp, trên áo quần, gương mặt bảnh bao, mà nó
không thấy đó là mối hại cho đời, là con sâu lung lạc lòng mình. Nó đâu có đi
sâu vào tâm địa con người, mà chỉ thấy giá trị mặt đời là thế, chỉ có thế.
Nên sự gây ý thức và làm cho mọi
người cảm thông là việc cần mà cũng là việc yêu sách ([21]) của nhơn dân trên địa giới.
Vậy cần gấp rút trong giai đoạn
trên hai trọng tâm:
Một là xây dựng đức tin quyền pháp
để toàn đạo cảm thông ý nghĩa sứ mạng.
Hai là gây ý thức ở lòng người.
Muốn làm được việc nầy Ban Quản
Quyền xây dựng một tổ chức gồm các thành phần hữu giác tâm tư vì Đạo, tới lui
thăm viếng giúp đỡ, đừng nên động viên nhiều sức lực tài sản trong lúc lòng người
yếu đức tin và chưa nhận định sâu rộng.
Việc làm của Ban Quản Quyền Đại Đồng
Xã còn phải một chương trình to lớn, một tổ chức lành mạnh khoa học hơn nhiều.
Có thiên đạo giải thoát, thế đạo đại đồng, có ban này ban kia, kẻ lo việc sống,
người lo việc chết. Nhiều lắm.
(. . .)
Chào
chư Thiên ân, chư đạo tâm. Xin kiếu.
([6]) Câu
này ý nói: Có đức tin vào ơn cứu độ Kỳ
Ba thì sẽ được Thượng Đế gắn cho, trao cho sứ mạng.
([9]) vật đổi sao dời (vật hoán tinh di 物換星移: the change that accompanies the passage of
time; circumstances change over the years; things change with the passing of
years): Mọi việc trên đời đều thay đổi theo thời gian.
([10]) bả (poison
bait): Mồi độc để nhử. – bả lợi danh (danh lợi chi nhĩ 名利之餌: the bait of fame and profit): Danh lợi cám dỗ con người phạm lỗi, trái
đạo lý, mất nhân phẩm, v.v... nên danh lợi giống như mồi độc giết người.
([13]) công phu 功夫, 工夫 (skill and long-time effort): Sự khéo léo
và công sức khó nhọc trong thời gian dài.
([14]) Câu
này ý nói: Một lòng một dạ quyết chí tu
hành, dù gặp bất kỳ chướng ngại nào vẫn không nhụt chí. – năm bảy: Số năm và số
bảy. Nghĩa bóng chỉ sự đa dạng, khác biệt nhau. Tục ngữ có câu: Của năm bảy loại, người năm bảy
loài. Người đời hay mỉa mai: Tiến sĩ
bây giờ cũng năm bảy đường.
([15]) bát loạn 撥亂: Nói đủ là bát loạn phân chính 撥亂分正 (bringing order out of chaos; setting to
rights things which have been thrown into disorder), tức là ổn định lại
tình trạng rối ren, lộn xộn. Người Việt xưa nay thường dùng cơn bát
loạn theo nghĩa loạn lạc, giặc giã (wartime).
Trong Sãi Vãi, Nguyễn Cư Trinh
(1716-1767) viết: Thuở thái bình, yển võ
tu văn 偃武修文; cơn
bát loạn, yển văn tu võ 偃文修武.
(Lúc thái bình, ngưng việc võ bị; sửa sang văn học; khi loạn lạc, ngưng văn
học, sửa sang võ bị.) Đức Phật Thầy Tây An khuyến tu: Bây giờ huỡn đãi không lo / Đến cơn bát loạn nằm co kêu Trời. Đức Huỳnh Giáo Chủ dạy: Dương trần thường bạc như vôi / Gặp cơn bát loạn mới hồi
tâm hung. Lẽ ra nên viết là bác loạn
駁亂 (rối loạn, lộn xộn: confusion, disorder), nói đủ là bác
tạp thác loạn 駁雜錯亂.
([19]) môn đăng hộ đối (môn đương hộ đối 門當戶對: the families are well-matched in social and
economic status; well-matched matrimonial alliance): Nhà cửa, gia thế, địa
vị hai gia đình phải tương xứng để kết làm thông gia (matrimonial alliance).