21. LÒNG TA
NHƯ NƯỚC TỊNH BÌNH
Trung
Hưng Bửu Tòa (Đà Nẵng)
ngày
15-10 Canh Tý (Thứ
Bảy 03-12-1960)
THI
NGÔ Đạo suốt thông giữ một màu
ĐẠI đồng nhân loại gốc yêu nhau
TIÊN phàm chỉ khác thanh và trược
GIÁNG giáng thăng thăng dễ biết nào.
Bần Đạo chào chư liệt Thiên ân, chư đạo tâm nam nữ.
Hôm nay, ngày hạ nguơn thánh đán, Bần Đạo vui
mừng được trông thấy chư chức sắc lớn trong Hội Thánh về đủ
mặt, dự lễ kỷ niệm Khai Đạo tam thập tứ chu niên.
Ngày huy hoàng trên lịch sử hòa nhất của cơ mầu nhiệm,
toàn đạo đã dọn mình dâng khối nhiệt thành để đón hồng ân. Điều đó là một của lễ.([1]) Của lễ ấy cũng còn thiếu phần tinh túy của nó, sao
được trở nên long trọng. Quý là hòa. Nội bộ hòa nhau là dâng lên cho Thầy một của lễ long trọng vậy.
Ngày nào Bần Đạo được trông thấy món lễ lớn đó thì chánh pháp này có tiếc gì mà Bần Đạo chẳng giao cho hết
để cứu người độ mình, sớm chung trong ngôi thánh tịnh.
Chư hiền Thiên ân và đạo tâm an tọa.
BÀI
Lòng ta như nước tịnh bình ([2])
Để tay xây đắp khối tình bao la.
Quý
là hòa, hòa là đạo lớn ([3])
Giữa nội tình
chớ gợn,([4]) chớ chinh ([5])
Mới mong thấy
được hòa bình
Hòa bình thế
giới gốc mình biết tu.
Làm
sao được cho phu ([6]) lòng đạo
Lòng đạo càng
thuận thảo, đồng thân ([7])
Hôm nay nội
bộ phân vân ([8])
Làm sao đương
nhiệm lấy phần trung hưng.
Phần
trung hưng như chừng nghiêng đổ
Nghiêng đổ
rồi thẹn hổ về đâu
Sao ta chưa
thấy nhiệm mầu
Gợi lòng
trong trắng mà cầu huyền cơ.([9])
Thời
tiết xoay ai ngờ mà đón
Sớm mà lo rút
gọn chương trình
Dầu sao cũng
cứu được mình
Phần mình bị
hỏng, nhân sinh hết nhờ.
Nay
Bần Đạo chỉ sơ đôi việc
Giữa nội tình
tha thiết mà tu
Ngọn đèn chân
lý đương lu
Khêu cao ánh
sáng đâu đâu trông về.
Cho
gần xa đề huề một cửa
Cho trong
ngoài cùng tựa cùng nương
Được trông
nhỏ lớn chung đường
Độ mình cứu
chúng bình thường mức tu.
Tu
gốc ở công phu ([10]) nhẫn nhục
Tu gốc lòng
gạn đục tìm trong
Tu sao ai nấy
được lành
Tu cho thiên
hạ thái bình ấm no.
Tu
lúc khảo gay go, cố gắng
Giữa lòng mình yên lặng mới thành
Cùng nhau bảo
vệ thân danh
Thân danh của
Đạo cho lành cho thơm.
Còn
chẳng mấy nhiêu hơn lắm đấy
Thì các hiền
cũng thấy cũng tường
Lòng Thầy trang trải tình thương
Mong chờ các
đệ biết nhường biết lo.
Lo
mà thấy gay go, đình đãi ([11])
Chờ ngày nào
dễ dãi sẽ làm
Một thân việc
lớn đâu kham
Dầu mà kham
nổi há làm riêng tư.
Riêng
tư ắt phải hư phải trách
Riêng tư nào
đúng cách đúng đường
Xuống trần
chỉ một tình thương
Đem thương mà
lấp muôn đường chông chênh.
Thầy thương cả quần linh ([12]) một khối
Phế Ngọc Kinh
dẫn lối cứu đời
Bao la rộng
lớn lòng Trời
Đem người về
một, lập đời trang nghiêm.
Khắp
thế gian một niềm hòa ái
Đâu đâu đều
đầy rẫy tình thương
Cổ kim Âu Á một đường
Chân truyền chánh pháp có nhường thua ai.
Chánh pháp của Cao Đài hòa nhất
Gốc đại đồng lẽ thật mở mang
Chư Nho là kẻ dẫn đàng
Chư hiền là
kẻ vào hàng Thiên phong.
Phải
làm gương cho dân cho nước
Phải làm
người đã được Thánh Thần
Lời ra, ý nghĩ so cân
Để trong Giáo Hội thêm phần uy nghiêm.
(. . .)
Vậy
Bần Đạo chào liệt quý Thiên ân và nam nữ đàn tràng.
([1]) của lễ (tế
phẩm 祭品: offerings):
Lễ phẩm, những thức dâng lên các Đấng thiêng liêng. Của lễ là thuật ngữ gốc ở
đạo Chúa.
([9]) huyền cơ 玄機 (mysterious
principles): Cơ mầu, những nguyên lý mầu nhiệm. Đồng nghĩa Thiên ý 天意, Thiên cơ 天機.