6. CƠ HỘI NGÀN NĂM CHỈ MỘT LẦN
Trung Hưng Bửu
Tòa (Đà Nẵng)
ngày 13-3 Canh Tý (Thứ Sáu 08-4-1960)
Ngã chào chư phận sự.
THI
BỬU cảnh ([1]) Trung Hưng đẹp quá chừng
NƯƠNG
cơ ta đến buổi mừng xuân
Giáng
thăng, chỉ dạy đôi câu chuyện
Đàn
nội chị em ([2]) để đỡ nưng.([3])
Thật Bản Nương không gì vui sướng bằng hôm nay được thấy
chị em dứt bỏ cảnh đời oan tình, thế sự, dấn bước vào thuyền tế độ của Chí Tôn
để tìm về nẻo chánh chơn, thiện mỹ.
Ôi, cơ hội
ngàn năm chỉ một lần!
([4])
Chỉ có kẻ hữu duyên mới ngộ.([5])
Mong chư đạo muội cố gắng. Dầu có trải qua bao cơn sóng gió hãi hùng cũng vững
chí bền lòng. Đừng nên chán nản. Cái tâm niệm ngày nay ra sao thì tất phải mọi
ngày khác cũng vậy.([6])
Các đạo muội những tưởng thoát tục rồi thành Tiên. Rồi đâu ([7])
mà dục vọng! Đức Phật Tổ Như Lai kia mà còn phải trải qua một thời gian sóng
gió sáu năm đăng đẵng ([8])
mới tìm ra mọi lẽ của Tạo Hóa. Bậc đại đức tu luyện nhiều đời, nhiều kiếp mà
còn như thế, huống gì chị em chúng ta trót đã mang cái thân tứ đại nặng nề nầy,
nào sân si, sắc dục, tiền khiên,([9])
thì dễ gì một chiều một mai đã giũ sạch.
Ngày nào chị em không còn hờn giận, nóng nảy, đố kỵ, ghét
ganh, hạnh bồ tát, tâm bồ đề hiện ra ở lòng của mình, lòng bác ái bao la tràn
ngập thì có lo gì không thành công.
Thành công thật khó chị em nhỉ? Bửu
Nương nói thế có buồn không? Buồn là vô lý lắm.
Một cái cây, muốn thành một vật quý để giúp đời, còn trải
qua mưa nắng, gió sương để rồi một ngày đem lõi là một chất cứng cho người dùng
không hư mục.
Chị em có hiểu ta nói không? Cũng rất may cho chị em ta gặp
buổi Tam Kỳ đại xá của Chí Tôn, chị em chúng ta tu một kiếp có thể được cứu độ,
nếu đủ chí nguyện tâm tu, đức tin trọn vẹn.
Ngày nay con đường giải thoát sẵn sàng đón rước khách lữ
hành. Hãy lo đi, đi mau. Đừng dụ dự chần chờ. Đừng bỏ qua cơ hội tốt đẹp.
Chị em hãy để tâm cầu nguyện. Cầu nguyện là một pháp môn tu
luyện của chị em vậy. Cầu cho mình và cầu cho chị em, cho nhơn loại. Có cầu thì
ma chướng ([10])
mới tiêu, nghiệt oan ([11])
mới giải. Mỗi khi cầu nguyện nên kiểm điểm lại thân tâm với những giờ sai quấy,
rồi ăn năn mà sửa chữa. Có như thế, mới giao cảm cùng Trời.
Đừng có tâm ích kỷ tổn nhơn.([12])
Tổn nhơn thì thất đức. Cũng như trong hàng ngũ chị em có người sai kẻ quấy mà
cứ điềm nhiên, mặc ai tội lỗi, không đem tình thương mà dắt dìu, khuyên nhủ,
thì đã phạm vào sự ích kỷ rồi vậy. Mà hễ khuyên nhủ không đúng đường cũng bị
thất đức đó vậy. Mình được mà mọi người chung quanh không được thì lòng nhơn
của mình còn bị sứt mẻ, thì không thành công đó, chư đạo muội.
BÀI
Đường đi có lắm chông gai
Bền
tâm nhẫn nại, ngày mai sẽ thành
Cuộc
đời đầy dẫy hôi tanh
Đạo
mầu tràn ngập, phước lành rưới ban.
Đạo mầu quý báu hơn vàng
Người
đời mờ ám khó toan kiếm tìm
Xem qua từ cổ chí kim
Mấy người đắc ngộ không kiềm chí tâm.([13])
Chị em cố gắng kiếm tầm
Đạo là mầu nhiệm, cao thâm, bí truyền
Ai người hữu phước hữu duyên
Ngày nay mới được chung thuyền cứu nguy.([14])
Nay sanh giữa buổi Tam Kỳ
Chúng ta là phận nữ nhi ([15]) gặp
thời
Tiến lên, bớ chị em ơi!
Tu mau cổi sạch cái đời trái oan.
Ai còn bận bịu trần gian
Tâm hồn đen tối bởi màn vô minh ([16])
Ai còn mang nặng chữ tình
Dây oan sẽ buộc vào mình chẳng thôi.
Ai còn lắm tiếng nhiều lời
Thì con ma chướng chiều mơi sẽ gần
Ai còn nuôi tánh tham sân
Là
con của quỷ, là dân của tà.
Ai người chỉ biết lấy ta
Là
người đã bị quỷ ma buộc ràng
Ai
còn xảo trá, ngược ngang
Cửa
Trời chớ mộng,([17])
đừng toan lọt vào.
Ai còn có tính tự cao
Cửa
Tiên thanh tịnh, làm sao được về
Ai
còn có tính khen chê
Thị
phi danh lợi, khó bề tu đơn.([18])
Đạo mầu là một lẽ chơn
Chỉ
theo đường lối nghĩa nhơn mà tầm
Đạo
là quý, để nơi tâm
Ôn
hòa, nhẫn nại, lỗi lầm không vương.
Đạo mầu là một con đường
Con
đường đem lại tình thương cho người
Đạo
mầu đẹp tợ sen tươi
Như
là muôn cái nụ cười trẻ thơ.
Người tu coi tợ dại khờ ([19])
Mà
lòng chất chứa cả cơ bí truyền
Không
ai rõ được tục Tiên
Tâm không,([20]) thanh tịnh, hồn nhiên ([21])
tháng ngày.
Bao nhiêu khổ nhục, vui say
Trên
đường đạo nghĩa bắt tay thân hòa ([22])
Tình
thương nồng đượm thiết tha
Tuy
người bốn cõi, Mẹ Cha một dòng
Được
vầy Tiên cảnh mới mong.([23])
Bản Nương chào chư hiền muội.
([6])
Người xưa khuyên: Bất vong sơ tâm, phương
đắc thủy chung. 不忘初心, 方得始終. (Never
forget why you started; then, you can accomplish your mission.): Không quên
tâm nguyện khởi phát lúc ban đầu thì mới được thành tựu trọn vẹn.
([9]) tiền
khiên 前牽: Nói tắt nợ tiền khiên (unpaid debt in
one’s former life). Tiền là trước; khiên là lôi kéo, vướng vít, ràng buộc,
liên lụy. Nợ tiền khiên là nợ do kiếp trước (former life) gây nghiệp xấu, qua kiếp này (this life) bị nó đòi và phải trả.
([12]) ích kỷ
tổn nhơn (nhân) 益己損人 (benefiting
oneself by harming others): Mưu lợi cho mình mà làm hại người khác.
([17]) Cửa Trời chớ mộng (Don’t dream of entering the Heaven’s gate): Đừng mộng tưởng tới
việc bước vào cửa Trời.
([18]) thị phi 是非 (right and wrong; praise and criticism).
Đúng và sai; ý nói khen chê. tu đơn, tu
đan 修丹 (practising inner self-cultivation): Công phu, tịnh luyện.
([19]) Đại Thừa Chơn Giáo dạy: Người tu giả dại, giả câm / Giả đui, giả
điếc lo tầm Đạo cao. (15-8 Bính Tý) – Làm
như dốt nát dại khờ / Đừng cho kẻ thế rằng ngờ mình tu. (01-9 Bính Tý)
([21]) hồn nhiên 渾然 theo chữ Hán có nghĩa là 完整 不可分割 (hoàn chỉnh bất khả phân cát: complete
and unable to be divided), tức là toàn vẹn và không thể phân chia hay cắt xẻ.
Nhưng người Việt dùng hồn
nhiên theo nghĩa khác.
Hán Việt
Tân Từ Điển (Sài Gòn: Nxb Khai Trí, 25-4-1974) của Nguyễn Quốc Hùng (1938-2003) giải thích hồn nhiên là: “Cứ như thế, không có gì khác cả. Chỉ tính tình giống như lúc trẻ thơ. Vô tư, chân thành.” Vậy, hồn nhiên dịch là innocent.
Cách giải thích của ông Nguyễn gợi
nhớ lời Chúa (Lu-ca 18:15-17): Người ta còn đem cả trẻ thơ đến với Đức Giê-su, để Người đặt tay trên chúng. Thấy vậy, các môn đệ la
rầy chúng. Nhưng Đức Giê-su gọi chúng lại mà nói: “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước
Thiên Chúa là của những ai giống như chúng.
Thầy bảo
thật anh em: Ai
không đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào.