4. ẨN TU
CHỜ HỒNG ÂN CƠ TÁI LẬP
Trung Hưng Bửu Tòa (Đà Nẵng)
ngày 14-02 Canh Tý (Thứ
Sáu 11-3-1960)
THI
HỘ phò Đại Đạo trải bao
thu ([1])
ĐẠO pháp ban trao chẳng giữ tu
THIÊN ý vẽ vời soi lấy bước
QUÂN bình đôi lẽ, phận sao phu.([2])([3])
Bản Quân chào chư đệ.
Giờ này, Bản Quân muốn tỏ hết nỗi
lòng của Thánh Thiên Đồ ([4]) đối với công cuộc truyền đạo miền Trung. Tuy là kẻ khuất người còn, chớ trên sứ mạng cũng đồng như nhau, thì việc thành
bại tồn vong đều có chung trách nhiệm.
Hôm nay, toàn đạo nói chung đều lúng
túng trong cơ khảo thí.([5]) Riêng về Hội Thánh ta gặp bước gay go. Con đường sứ mạng có nhiều khó khăn chồng chất, đầy
chông gai, nhiều trở ngại, mà người Thiên ân
thiếu giác ngộ làm sao đưa bước nhân sinh đến tận cõi Thầy, hoàn thành cơ tận độ?
Bước khó khăn này mà không mạnh mẽ vượt qua thì lẽ tất
nhiên không còn đứng vững một nơi. Kẻ trước người sau đều
lui bước. Nếu phải một trường hợp ấy thì uổng cho công phu mấy thuở, cơ hội lỡ
làng.
(. . .)
Giữa lúc nền Đạo chia phân, các chi phái đương lo toan trưởng thành, mở mang cho bản
thân của mỗi tông bộ,([6]) đâu còn nghĩ đến việc chung, mưu ([7]) lấy sinh tồn cho nền
chánh pháp Kỳ Ba.
Nơi tông đạo Truyền Giáo của mình
được hồng ân, chịu sứ mạng thiết lập một nền trung hưng để xiển minh ([8]) tân pháp Đại Đạo, để có một giáo thuyết hoàn bị,([9]) một Giáo Hội mạnh lành, làm cho chư thiện tín trở nên những giáo đồ ([10]) thực tu, ngộ chứng cơ tận độ.
Nhưng vì sao giữa người Thiên ân thiếu phần tâm đức? Học không học, hành không hành, thì làm sao đắc được
pháp mầu vi của cơ Tạo?
Học giả không
đi sâu vào cơ giáo pháp, hành giả không hết nguyện lực mạnh mẽ trên đường tâm
pháp vô vi, thì cơ đắc đạo lấy đâu để đạt chứng? Nên Bản Quân thấy cả một sự khó
lòng giải quyết cho nội bộ Hội Thánh ta. Bây giờ có hai đường tạm ổn một thời gian,
rồi sẽ cầu lại hồng ân, tiếp cơ tận độ.
Bây giờ, Bản Quân chỉ nói mấy điều
này cho các hiền liệu định: Một ngày toàn bộ đồng đều thừa thuận thánh ý thì quyền
pháp trung hưng, Thầy sẽ ban sứ mạng giáo pháp ở người Thiên ân. Giáo
quyền được thành lập. Cơ tận độ sẽ ban trao bí tích. Đó là vì sự cầu xin của Thiên Đồ
nên Thầy dạy vậy.
(. . .)
Bản Quân ước ao sao chư
hiền phải tu, tu thật
sự, cầu chứng chánh pháp, học lấy lời giáo hóa, rồi làm cho
được các lời đã dạy. Làm được thì sự đắc đạo mới có. Bằng
không làm mà cũng không học, làm sao thành đạo?
Đã nói là cơ khảo thí toàn diện,([11]) không nơi nào không có
ma quỷ chực chờ., không kín nhiệm nào
không có ma quỷ lén lút. Chỉ có một điều là vì Đạo nhẫn nhục cứu lấy nhân sinh; một
điều là phải ẩn tu chờ hồng ân
cơ tái lập.([12])
Lẽ phải trái nói không cùng được. Các hiền chỉ lấy sự khắc phục tự kỷ ([13]) là đẹp lòng Thầy.
Thôi, Bản Quân xin kiếu.
([2]) phu 敷 (enough): Đầy đủ. Td: Nhập bất phu xuất 入不敷出 (Nhập không đủ xuất). Lương thảo bất
phu 糧草不敷 (lương thảo không đủ).
([3]) Bài thơ xưng
danh quán thủ là Hộ Đạo Thiên Quân 護道天君: Tại Trung Hưng Bửu Tòa ngày 15-01 Mậu
Tuất (Thứ Ba 04-3-1958), Đức Chí Tôn phong tiền bối Trần Nguyên Chí (1914-1957)
phẩm vị Trung Đẳng Huyền Cơ Chưởng Pháp
Hộ Đạo Thiên Quân 中等玄 機掌法護道天君, hay Bảo Nguơn Khai Huyền Cơ Tuyển Tiên 保元 開玄機選仙, cũng
là Bảo Nguơn Chơn Tiên 保元真仙.