ngày 30-6 Canh Tý (Thứ Bảy 23-7-1960)
THI
CAO thấp cân đo
chớ tưởng lầm
ĐÀI tiền Thầy ngự luống thương tâm
TIÊN phàm ai thấu phân cho được
ÔNG nguyện dìu đưa kẻ quyết tầm.
Chào mừng các con.
Giờ này Thầy đến mở đường tận độ ([1]) cho các con một năm thành công, mà
cũng cho biết là một
năm đầy gian khổ.
Con đường mà Thầy định đưa bước các con hôm nay là con
đường thanh tịnh.([2]) Đường
ấy tuy không nguy hiểm khó khăn mà ít người để chân nên nẻo về âm u. Nếu lòng
chưa thanh tịnh cũng gặp nhiều chướng ngại.
Hôm nay Hội Thánh các con lâm
vào một thời chống trái.([3]) Thời này cả một sự gay cấn, ngọc đá chưa phân. Nếu
không phải con mắt nhà nghề thì dầu cho nó là của quý Biện Hòa ([4]) cũng khó
mong khỏi tội khi người. Nên Thầy muốn cho các con từ nay
trở đi lập pháp độ mình cứu người trên nền thanh tịnh.([5]) Hằng ngày soi rọi vào lòng mình, cố
nguyện làm Tiên phụng sự cho Thầy, muốn cho được cái tâm thanh tịnh.([6])
Tâm đã hàm súc ([7]) Tiên cơ, khí đủ
thần đầy, tinh huyết sung mãn thì tự khắc thấy được máy dinh hư tán tụ,([8]) làm cho bình định ([9]) nhân
hoàn.([10])
Vì phương thuốc cứu đời
là một khối tinh thần trọn vẹn, nào phải ở tài ba lý trí mà ổn định được sóng gió trên mặt
đời. Nếu không suốt tận Thiên
cơ thì đâu dễ gì
làm cho lòng người thỏa mãn. Nên Thầy mới cho các con một pháp môn tận độ kỳ trung hưng là về phần hành đạo, tịnh luyện.
Lấy Cửu Trù ([11]) để
khai trị ([12]) nhân tâm, vận hóa ([13]) theo
độ số ([14]) của
đất trời, thì được độ mình mà đem người về một. Nên Thầy muốn
ban cho con những yếu khuyết ([15]) tối cần để con sớm được ngày chứng ngộ, cũng là sự vui mừng cho Giáo Hội.
Ngặt vì con còn chạy theo thế sự hơn thua, lòng không thanh tịnh. Lòng con không thanh tịnh thì dù Thầy có thương muôn vạn lần hơn cũng không sao
nói được cho con cảm thông cơ mầu nhiệm đất trời. Ít ra con phải có vốn liếng được ít
nhiều về thuộc
linh,([16]) thánh
trí mới nghe thấu lời bí nhiệm.
Lời bí nhiệm đâu phải giấu kín ở một nơi nào, mà lúc
nào cũng vang vọng trong
không gian. Vì con thiếu lòng thanh tịnh mà nghe không được. Bao nhiêu lời
trong thánh ngôn cũng như sự việc xảy ra mỗi ngày, mà có đứa nào biết
đó là cơ mầu nhiệm đưa đến.
Vậy Thầy muốn con nghe cho hiểu được lời Thầy, ngó cho
rõ lẽ hư nên của cơ Tạo
Hóa. Muốn thế, phải
đâu Thầy không dạy bày nhắc nhở. Vì con chưa đủ sức nghe hiểu ý Thầy.
Thầy cũng thường hiện bao lẽ thật ở trước các con mà các con chưa hề thấy được là vì mắt các con yếu thần, tai con thiếu tuệ. Thầy muốn con cảm
thông và hăng hái những việc Thầy bày và được gần gũi bên Thầy. Vì các con vô minh mà chẳng thấy Thầy,
không nghe Thầy, và các
con loay hoay tìm kiếm chi mãi trong vòng thị phi náo nhiệt.
Vậy tóm lại, muốn cứu đời, độ mình là trước phải làm
chủ cái lòng mình. Lòng không lung lay phóng tán thì hạo khí ([17]) của trời đất đến nhóm tụ nơi lòng mình.
Lòng nương theo hạo
khí mà sống, hòa nhịp với Thiên lý, vạn
hữu ([18])
chúng sinh. Cốt làm sao cho lòng thanh tịnh.
Thân đứng trước bao thử thách cám dỗ, bao khiêu khích
đe dọa, bao nguy kịch khó khăn cũng
không lay động lòng mình, thì lòng ấy đã được làm thầy của vạn hữu, làm chủ sự
biến hóa mất còn. Được
vậy thì mới sửa cái hư, chữa cái tệ,([19]) khiến kẻ dữ làm lành, trừ các họa hại, gây
cho nhân tâm một tinh thần bình đẳng, vô
ngã.
Nếu không thanh tịnh thì làm sao nếm được các vị chất
tính dược như Thần Nông,([20]) khai được bát quái, mở được Cửu Trù như Phục Hy,([21]) Đại Vũ.([22])
Vận được khí nơi
trong thì cũng vận được khí nơi ngoài. Khai được cửu khiếu ([23]) ở người
thì Cửu Trù cũng
không phải khó gì.
Từ xưa đến nay,
các sự nghiệp lợi ích cho đời còn để lại những người đắc đạo, nào phải kẻ học nhiều mà không
làm chủ được tâm. Vậy các con sau
khi sứ mạng đã bị truất rồi, thì sự việc các con có làm khó nhọc đến đâu cũng
không đem lại kết quả. Là vì sứ mạng không còn, cũng như có xác không hồn, có
gì giá trị. Nên sự xa cách với Thầy khiến việc làm của các con trở nên khó nhọc.
Bây giờ Thầy muốn độ các con. Chờ một ngày các con thành công Thầy
sẽ trao lại quyền pháp để đương vi,([24]) tiếp tục sứ mạng. Vì hiện nay, các
con còn ở trong thời Khuê,([25]) mọi
việc chưa hiền, mọi
người lòng còn
cách bức. Chờ
đông chí sẽ quyết định.([26]) Bây giờ Thầy để tự lòng các con chọn
lấy một con đường tu.
Về hành đạo thì cứ theo quy trình quyền
pháp đã định và tùy theo địa phương, trình độ mà giáo hóa, không thêm bớt gì khác.
Các con đây cũng vậy. Thầy không muốn để giữa các con
nghi kỵ nhau
làm trở ngại cho nhơn sanh, nên Thầy cũng thể lòng chung mà
mong các con xúm nhau xây dựng, chớ không được cầu hỏi riêng rẽ mà phạm đến quyền
pháp chí công.
Chỉ riêng cho những con nào muốn tu giải thoát được cầu
lấy cái đạo
thanh tịnh thì có sớ; quần
Tiên, chư Tổ đến chỉ điểm cho. Nhưng cũng lắm dặt dè để tránh cơ
khảo thí.
Việc xây dựng tịnh
đường là một việc quan yếu,([27]) cần được sự giúp đỡ nhiều của toàn
đạo. Nhưng trong thời Khuêphải lo chuẩn bị mọi mặt về nội dung quy ước.
Nếu đã được mọi bề thế, đủ tư
cách, sẽ cho một tông đạo
trung hưng, phương tu chia năm đẳng,
pháp đạo
chín tầng. Mở rộng phạm vi, bất cứ hạng nào tu cũng được, miễn là trường
trai tuyệt dục, nguyện đi thẳng, thì cứ lần lượt trên nấc thang năm bậc mà
tiến.
Bây giờ nói lại, ngày
sám hối của chư Thiên ân trong Giáo Hội Truyền Giáo đã được Thầy đồng ý xá giảm
tội tình. Song dầu bao lần lầm lỗi cũng phải giữ được tâm nguyện thì khỏi phạm
Thiên điều. Dầu kẻ kia được xả giới cũng không phép bội nghịch quyền pháp và lộ
Thiên cơ, bí tích. Muốn được độ, có ngày cầu xin.
Về việc tu hành, nói phần thế đạo còn khó khăn thay, huống gì thiên đạo. Người tu thiên đạo không phải đại căn đại kiếp thì
làm sao thắng nổi ma dục. Nên không ép buộc ai mà chỉ khuyên người, nếu kẻ đó giác ngộ
thành tâm.
Phát tâm rồi cũng có thể sa ngã.
Sa ngã là việc thường, đừng lấy làm lạ. Những người sa ngã mà biết đâu một phen
giác ngộ tu mau. Miễn sao kẻ phạm giới mà hối cải kịp và biết ăn năn chuộc lại, cuối cùng ngày chung quy cũng còn ở trong thiên đạo là được độ.
Bây giờ lập xong bộ ([28]) tịnh
đường dâng lên, nếu được Tam Thanh ([29]) chấp chuẩn thì Thầy sẽ ban cho
thành lập một tông đạo không phải thống thuộc ([30]) một chi nào. Mà tông đạo này chia làm hai phần: Một xiển minh ([31]) giáo pháp sáng lập trên nền tảng Tứ Giáo đồng nguyên.([32]) Phần này cần được một chương Tâm Pháp Tận Độ. Nếu con không đủ tư cách lãnh lấy tông đạo này thì thống thuộc ở Chiếu Minh mà tu. Song Chiếu Minh tu theo phương pháp giải thoát tại gia, không dung hòa được các phần yếu khuyết của các giáo.([33]) [Hai . . . ]([34])
Nay Thầy đến đây chỉnh cơ lập pháp, ban sứ mạng trung hưng.
Về công truyền, Thầy duy nhất nội bộ ([35]) và kết hợp các pháp môn kim cổ Tứ Giáo.
Về tâm truyền thì tổng chi ([36])
phương môn tận độ [gồm]:
- Ban pháp phục sinh.
- Ban pháp khai thế, tạo thế.
- Ban pháp bí tích.
Nghĩa là tâm truyền tông đạo Trung Hưng [gồm]:
- Một là tu hẳn về Thầy.
- Hai là tu cầu chứng ngộ cứu đời.
- Ba là tu học các bí tích làm đầu họ và làm giáo sĩ.
- Bốn là tu cầu quyền pháp sống trong cơ tái tạo ([37]) tại
thế.
Các con có hiểu? Nói lại nghe.
Vậy thì cơ tâm truyền gồm năm bậc để xây dựng
một Tòa Thánh quyền pháp ngày mai. Ngày mai không còn nhiều chi nhiều phái như bây giờ mà chỉ có một Giáo Hội duy nhất chia làm hai đường: Một là công truyền; hai là tâm truyền. Tuy chia phân ra làm hai chớ kỳ trung ([38]) là một. Tâm truyền làm cơ chỉ,([39]) nòng cốt ([40]) cho Giáo Hội. Công truyền làm môi giới ([41]) trợ Đạo. Vì vậy, không qua thiên đạo không thể chấp hành quyền pháp
của Giáo Hội. Vì vậy, người chức sắc nào cũng tu tịnh đường [thọ pháp], giáo sĩ cũng tu [thọ pháp]. Chứ người giáo sĩ mà không đạt tâm pháp thì làm sao thông suốt lẽ
đời.
Thầy ban ơn các con. Ngày nào con lập xong bộ tịnh đường và quy chế nhà tu sẽ cầu Ngô Đại Tiên dạy cho mà biết.
Phước Huệ Đàn hoặc dời đi hoặc chia đôi chỗ làm hai
đàn. Nghĩa là Phước Đàn hay Huệ Đàn. Đến đó sẽ dạy.
Hiện nay các con cần tu, cần để lòng cầu nguyện cho nội
bộ lành mạnh, quyền pháp khỏi suy, chức sắc được công bình tỏ sáng, giảm cơ khảo thí. Cơ khảo thí không nên cho nó hoành
hành nữa, là giữa các con đừng nghi kỵ, bàn
tán nhau. Dù ai có nói này nói nọ, nhịn
nhục mà tu, để rồi ngày mai sẽ thấy.
Công việc trong
nội bộ lần hồi cũng nhờ tu mà chuộc được sứ mạng. Sứ mạng sẽ trở về với các con, thì các con mới sống trọn
cùng Thầy. Các con có sứ mạng mới khỏi bị khi dể.
Các con vì vi phạm hồng ân mà mất sứ mạng. Thầy
không tiếc sứ mạng đã cho các con. Vì các con chống nghịch quyền pháp mà các
con tự bỏ sứ mạng.
Vậy, các con có quyền pháp là có sứ mạng. Các con nếu ráng một lúc nữa thì
danh nghĩa của các con cũng như của Đạo được tươi tắn. Vì giờ hỗn loạn đến rồi,
nếu quyền pháp không có, làm sao che chở cho nhơn sanh. Nếu các con không cố gắng thì Thầy
cũng phải lấy lại mà trao cho chi
phái khác. Vậy, con
cố gắng hai năm nữa sẽ biết.
Thầy vẫn nới thời gian cho các con sửa cải. Thầy biết
các con phải bị một lần khổ đau, một lần tủi nhục mới mạnh mẽ. Thầy
sẽ cho các con đến đó. Thầy ban ơn.
[Một chức sắc bạch: Kính bạch Thầy,
chúng con cúi cầu ơn Thầy ban pháp cho chúng con được tu lại, hầu cho
chúng con được phục sinh thân tâm lành mạnh, được đẹp lòng Thầy.]
Pháp tu là pháp bí mật, phải ở
trong bí mật. Vì vậy chỉ truyền cũng ở chỗ bí mật.
Vì
cơ khảo thí, nếu truyền cho con nầy, còn con khác chưa được truyền thì nó tưởng
là cơ khảo thí. Vậy buộc việc làm đã bí mật phải cho bí mật. Cũng là chờ ngày
giờ Đức Ngô sẽ dạy.
Việc
tu thì chỉ bốn thời công phu. Nếu làm được một, hai, ba hay được bốn. Tập lần sẽ hứa với Người. Người sẽ chỉ dẫn. Nghĩa là các
con phải chờ một đàn cơ bí mật. Mà từ đây luôn luôn ở trong sự bí mật. Lòng người
đã Khuê thì việc làm cũng Khuê.
Thầy ban ơn các con.
([2]) thanh tịnh 清淨 (purified and tranquil): Không phiền não (tham dục,
mê lầm), không ô nhiễm, không chấp trước, không dính mắc vào bất cứ điều gì.
([6]) tâm thanh tịnh (thanh tịnh tâm 清淨心: purified and
tranquil mind): Tâm xa lìa phiền não (tham dục, mê lầm), ô nhiễm; tâm không
chấp trước, không dính mắc vào bất cứ điều gì.
([8]) dinh hư 盈虛 (full and not full): Đầy vơi.
– tán tụ 散聚 (scattering
and congregating): Tan ra và hợp lại. – máy dinh hư tán tụ (Tạo
Hóa chi cơ 造化之機: the mechanism of nature, the
mechanism of yin-yang): Máy Tạo, máy âm dương, sự vận hành của trời đất.
([17]) hạo nhiên 浩然 (vast, expansive, overwhelming): Rộng lớn, bao la,
mênh mông bát ngát, trùm khắp. – hạo
khí 浩氣:
Nói tắt của hạo nhiên chi khí 浩然之氣, tức là khí hạo nhiên. Khí rất rộng lớn, rất mạnh mẽ (chí
đại chí cương 至大至剛: exceedingly great, exceedingly strong),
bao trùm khắp cả trời đất (tắc ư thiên địa chi gian 塞於天地之間:
filling up all between heaven and earth).
([20]) Thần Nông 神農 (Shennong;
literally, “Wondrous
Peasant”, often known as “Peasant God”): Nhân vật thời
thượng cổ trong huyền sử Trung Hoa, dạy dân nghề nông (giáo
nhân nông canh 教人農耕: teaching people agriculture), đích thân nếm các
loại cây cỏ (thân thường bách thảo 親嘗百草: tasting
all kinds of flora on his own); được người Hoa xem là ông tổ nông
nghiệp và y dược (nông nghiệp, y dược do tha khai thủy 農業, 醫藥由他開始: agriculture and medicine started by him).
([21]) Phục Hy 伏羲 (Fuxi): Nhân vật thời thượng cổ
trong huyền sử Trung Hoa, vẽ bát quái cho Kinh Dịch (tác Dịch bát quái 作易八卦: drawing the eight trigrams of the Book of Change); tạo chữ viết (tạo thư khế 造書契: inventing Chinese characters); dạy dân săn bắn,
đánh cá, chăn nuôi (giáo dân điền, ngư, súc mục 教民佃,
漁, 畜牧: teaching people hunting, fishing, domestication).
([22]) Đại Vũ 大禹 (Da Yu): Là con ông Cổn
鯀, nhận lệnh vua Thuấn 舜 trị thủy 治水 (controlling floods) mười ba năm, từng đi ngang nhà ba lần mà không
ghé vào. Trị thủy thành công, được vua Thuấn nhà Ngu 虞 (nên cũng gọi Ngu Thuấn 虞舜) truyền ngôi, ông
Vũ sáng lập nhà Hạ (nên cũng gọi Hạ Vũ 夏禹). Trong lúc trị thủy ở sông Lạc
洛, ông Vũ bắt được một con rùa mà trên mai (mu) tượng hình chín điểm, căn
cứ theo đó ông lập thành Cửu Trù 九疇. Kinh Thư nói Trời ban cho ông Vũ Cửu Trù để làm
chín nguyên lý trị nước an dân.
([25]) thời Khuê: Thời kỳ chia lìa, đối đầu nhau. Xem chú thích
(6) về quẻ Hỏa Trạch Khuê trong bài 13.
([26]) Đông chí ứng với quẻ Địa Lôi Phục; bấy giờ mọi việc bắt đầu
trở lại tốt đẹp hơn trước. Xem bài 18 giảng về quẻ Phục.
([29]) Tam Thanh 三清 (the Three Pure Ones): Theo đạo
Lão là ba cảnh 境 (cõi: realms) mang tên Ngọc Thanh 玉清, Thượng
Thanh 上清, Thái Thanh 太清. Giáo chủ Ngọc
Thanh Cảnh là Nguyên Thủy Thiên Tôn 元始天尊. Giáo
chủ Thượng Thanh Cảnh là Linh Bảo Thiên Tôn 靈寶天尊. Giáo
chủ Thái Thanh Cảnh là Đạo Đức Thiên Tôn 道德天尊.
([32]) Tứ Giáo 四教 (the Four Teachings, i.e., Confucianism, Daoism,
Buddhism, and Jesusism): Tam Giáo (Nho, Tiên, Phật) và đạo Chúa. – Tứ
Giáo đồng nguyên 四教同源 (the Four Teachings coming from a common origin):
Bốn đạo (Khổng, Lão, Phật, Chúa) đều phát sinh từ một nguồn cội chung là Đại Đạo,
được hữu ngã hóa là Thượng Đế hay Thiên Chúa.