5. LO SỬA TRAU CHO THÀNH CON NGƯỜI GIẢI THOÁT
Tu xá Phước Huệ Đàn (Tam Kỳ, Quảng
ngày 09-9 Tân Sửu (Thứ Tư 18-10-1961)
THI
BẢO đi bảo lại bấy nhiêu lần
THỌ lãnh ([1]) rồi lo luyện lấy thân
THÁNH được trổi sanh,([2]) phàm
mới diệt
NƯƠNG nhờ quyền pháp đón hồng ân.
Bản Nương chào quý liệt vị Thiên ân. Chào chư hiền nữ. Mời an tọa.
Hôm nay, ơn phước đã về lại cùng chúng ta, cũng nhờ lòng từ bi của Từ Tôn Kim Mẫu. Mẹ lúc nào cũng tư tư thiết thiết,([3]) trông về đám con tội lỗi nơi cõi trần này. Người chẳng nại chẳng buồn dù đứa ấy phạm ác đến đâu cũng quyết ân cần làm cho nó đến khi giác ngộ. Người luôn luôn nài xin Tòa Tam Giáo mở lượng khoan hồng để lần hồi Người sẽ dùng quyền pháp, ân oai mà cứu trọn đám nguyên căn ([4]) trở về Thiên quốc.([5]) Lòng từ bi đến thế, tưởng còn hơn trời rộng đất dày.[5b]
Nếu buổi hạ nguơn này không nhẫn nại bao dung như lòng của Đức Mẹ, thì hầu hết toàn linh ([6]) sẽ mãi đắm chìm trong bể khổ. Riêng như nhóm bạn chúng ta đây cũng khó hòng trông mong có ngày hồi phục.([7]) Chị em nữ phái nói chung, tu sĩ nói riêng đã trái phạm. Đôi lúc lòng dạ chư Thần phẫn nộ, chư Thánh chẳng muốn nhìn. Nếu không bởi sự lân mẫn, yêu thương của Mẹ nơi [cõi] trời thì làm sao còn được bảng hồng danh trên Ngọc Khuyết.([8])
Chị em lẩn thẩn quá! Hồi tỉnh hồi say. Buồn cười thay! Lúc
tu lúc nghỉ. Nếu quyền pháp này không ở vào cơ tận độ thì vạn kiếp chúng ta
cũng luẩn quẩn trong cõi lao trần.([9])
Phật Trời nào có muốn hành phạt ai. Cực bất dĩ ([10]) không răn đe, không trừng trị thì
nương đâu còn trong thánh thể. Nếu ngày nào chị em chẳng được Thần Thánh nhắc
đến nói đến, thì ngày ấy chị em đã không còn ở trong bộ hệ Thần Tiên.
Vì thương mà phải dạy phải bày, phải dụng oai linh, đề ra kỷ luật. Nếu
không thì có khác chi thiên hạ ngoài đời. Họ chém cha, giết thầy, hại bạn; Thần
Tiên nào động địa ([11]) đến.
(. . .)
PHÚ
Thuyền phước huệ chống chèo qua khúc
ngược,
Gắng cùng nhau xông lướt khỏi sông
mê.
Giữ làm sao trên dưới được đề huề,
Tròn phận sự trở về ngôi Vô Cực.
Trong nội bộ từ lâu hơi bực rực,([12])
Sự ở ăn chấp nhất, tình ý không hòa.
Sao
các em nỡ phụ lời Ta,
Ngoài hoàn cảnh xấu xa, trong ruột rà
thêm bẩn thỉu.
Đáng lẽ ra một người hư muôn người
chịu,
Chịu hư luôn mới liệu mới khổ làm sao!
Sống giữa nhau là cốt nhục đồng bào,
Lo tu học, lo sửa trau cho thành con người giải thoát.([13])
Chưa
kinh nghiệm, nghe lời chị anh cô bác,
Để tránh điều phỉnh gạt mà đi lạc theo
nẻo ma tà.
Nếu thiệt tu, khôn dại cũng cho qua,
Để lòng khỏi yêu ma gây rối loạn.
Lời hồng thệ trông có Thầy, nhờ có
bạn,
Nhắm tương lai mà cáng đáng việc bây
giờ.
Khổ đau của bạn
phải chia lo,
Lòng chớ làm ngơ mà chị em bơ vơ,
thiếu tình thân mật.
Nghe gia trưởng đem về lẽ thật,
Nghe tịnh đường khải mật ([14]) nẻo
thông công.
Nghe hộ trì Phước Thiện lập công,
Nghe giám đốc mở lòng khai trí.
Rồi nghe bạn những lời tùy hỷ,
Rồi nghe lòng bày chỉ lẽ hơn thua.
Rán mà tu, tu
phải ganh đua,
Đua theo Đạo mà tiến, chớ sút thua
rồi hối hận.
Mẹ đã thương ban hồng ân mà độ dẫn,
Thì phải lo các tận sở năng.([15])
([3]) tư tư thiết thiết: a/ 思思切切 (deeply missing sb): Thiết tha thương
nhớ. b/ 偲偲切切 (earnestly advising sb): Thiết tha khuyên
nhủ. Xem Phụ Đính cuối bài
thánh giáo này.
([4]) nguyên căn 原根 (original root person): Đồng nghĩa nguyên khách 原客 (original guest), nguyên nhân 原人 (original
human), tức là linh căn 靈根 có nguồn gốc
trên cõi trời, xưa kia nhận lãnh sứ mạng xuống thế gian độ đời; khác với hóa nhân (nhơn) 化人 là người vốn từ kim
thạch, thảo mộc, cầm thú tiến hóa lên.
([5]) Thiên quốc 天國 (
[5b] trời rộng đất dày (cao thiên hậu địa 高天厚地: trời cao đất dày): Ý nói ơn đức sâu dày (ân đức thâm hậu 恩德深厚).
([6]) toàn linh 全靈 (all souls): Quần linh 群靈 (all souls), tất cả các linh hồn; đồng
nghĩa với quần sinh 群生, chúng sinh 眾生 (all living beings,
all human beings), vì mỗi người là một điểm linh quang chiết từ Thượng Đế
(khối Đại Linh Quang).
([8]) Ngọc Khuyết 玉闕 (the Jade Emperor’s
Palace): Tức là Huỳnh Kim Khuyết 黃金闕, ám chỉ cung
điện của Thượng Đế.